Kỷ niệm đáng nhớ

0 comments
Vừa mua được vé máy bay đi Phú Quốc, tôi vội vàng sắp xếp đồ đạc để đi cho kịp chuyến bay trong chiều nay, kinh tế khó khăn nên tôi cũng thường tìm kiếm những vé máy bay giá rẻ đến Phú Quốc một phần tiết kiệm tiền vé để thêm vào mua đường sữa cho bệnh nhân, một phần tôi cũng chỉ là một bác sỹ nghèo nhưng khát khao sưởi ấm trái tim họ vẫn cháy và thôi thúc tôi đến với họ


Chỉ khi có tình yêu thực sự mới làm cho tâm hồn chúng ta trở nên cao thượng

Tôi tới bệnh viện lúc đó khoảng 8h30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngồi chờ vì tôi biết phài hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ. vì lúc đó tôi cũng không bận với một bịnh nhân nào khác cả.

 Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ tôi hỏi ông là ông vội như vậy chắc là ông có môt cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phài không.

  Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bịnh Alzheimer (bịnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi).

 Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trể một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa.

Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ, " và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buồi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?" Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói "Bà ấy không còn  biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai."

  Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"

Thời gian ở lại bệnh viện của tôi đã hết, tôi lại tức tốc đặt vé máy bay đi Phúc Quốc về Sài Gòn, trên chuyến bay về  Sài Gòn, tôi cứ nghĩ mãi về hình ảnh ông cụ và tình yêu của cụ dành cho vợ mình, tôi bồi hồi xúc động. Phú Quốc không chỉ đẹp về cảnh vật, thiên nhiên mà tâm hồn con người nơi đây cũng thật đẹp và cao thượng.



Post a Comment